Tóm tắt truyện Nơi ánh đèn rực rỡ tỏa nắng

bạn gái Nhâm Nhiễm không chào mừng cảm tình của thanh mai trúc mã Kỳ da Tuấn, nhưng yêu Kỳ da Thông – anh cộng cha khác mẹ sở hữu gia Tuấn.

Giới thiệu truyện chỗ ánh đèn sáng bùng cháy rực rỡ

Tác giả: Thanh Sam Lạc Thác
Thể loại: Ngôn tình

Trích đoạn truyện chỗ ánh đèn tỏa nắng rực rỡ

Quy mô trường đại học Tài bao gồm này eo hẹp, khi Nhâm thế Yến cho công tác bước này, trường sẽ sắp đặt cho ông đấy một căn hộ kí túc xá.

khuôn viên trường nhỏ dại dẫu vậy địa Trong khi đường núi, nhấp nhô cao thấp. Kí túc xá của Nhâm cầm Yến cách xa kí túc xá sinh cục.

Qua hơn 20 cầu thang đá, vài tòa nhà xây theo kiểu Liên Xô từ thập niên 50 dựng sừng sững bên trên đồi, mỗi biệt thự chỉ việc 4 lầu mang các lan can xi măng xám xịt, hành lang tối tăm cũng như chưa có ngọn gió nào luồn qua được. Phong cách xây dựng căn nhà không đủ chiến thuật lắm, bên dưới cũng chưa có chỗ đậu xe. Ngày xưa, căn nhà này dành cho những chuyên gia Liên Xô, sau này biến thành kí túc xá mang đến giảng viên. Từ khi trường xây kí túc xá mới, cải tổ vị trí sinh hoạt đến giảng viên, các nhà hộ ở đây vẫn lần lượt dọn đi, chỉ từ lại nhiều hộ riêng biệt và giảng viên thỉnh giảng yêu cầu không nhộn nhịp cũng như xưa. Nhâm rứa Yến lại thích không khí yên tĩnh tại khu kí túc xá này, đi có tác dụng cũng khá tiện lợi. Mà hơn nữa, ông chưa xuất hiện dự định buôn bán lâu năm tại đây phải chưa thiết lập nhà bắt đầu.

Nhâm Nhiễm sau khi đậu ĐH dọn vào kí túc xá mang lại sinh cục nhưng mà từ trường về ngôi nhà đối có cô giờ đây rất là dễ dàng. Da Tuấn sẽ theo học chăm ngành buôn bán Quốc tế, anh nên mượn một quyển sách, cô dẫn anh lên lầu, vừa mở cửa vẫn nghe thấy tiếng nói chuyện của gắng Yến của phòng, giọng ông hết sức vang.

“Pháp hình thức hiện nay vẫn chưa được bao gồm lý lẽ chi tiết để quy phạm trái phiếu đơn côi, dẫu vậy có nhiều rủi ro phải đề buồng, tôi cảm nhận cái anh đề nghị đề buồng chẳng những là hợp đồng, vốn lưu hễ của khách hàng tham gia trái phiếu công thêm bất ổn của các nguyên lý cũng cần được nhăc nhở.”

Tiếng của một bạn khác vang lên: “Nguồn vốn được huy hễ từ người dân vào hoạt động trong xã hội trái phiếu ngay hiện tại, nếu như không ý muốn bị bóp

nghẽn thì chỉ có thể cấu kết với Chính phủ, đối với phần lớn người nhà buôn bán trái phiếu chơ vơ cơ mà nói, e rằng không có gì sự tuyển lựa nào khác.”

da Tuấn nói nhỏ: “Hay là lát bạn hãy quay lại.”

“Cha em mà lại bàn về câu hỏi giải pháp mang chúng ta thì lâu lắm, nếu cũng như người trong gia đình ngồi trong đó là tiến sĩ ông đã hướng dẫn thì càng lừng chừng đến khi nào new dứt, chẳng sao đâu, bạn lấy sách kết thúc rồi đi.”

Cô gõ cửa biểu tượng vài cái rồi đẩy cửa ngõ bước vào, mắt hướng về anh chàng ngồi đối diện Nhâm cố Yến.

Nhâm ráng Yến gằn giọng: “Bất thanh lịch, xông vào cũng như nắm à?”

gia Tuấn ngay hiện tại đứng ngay sau lưng cô, lên tiếng: “Xin lỗi chú.”

do khách đó là người nhà mọi xa lạ, dù vẫn ngồi trên dòng ghế mây vẫn dường như phiêu bạt dáng gia đình bạn cao nghều hiếm tất cả sở hữu dân miền Nam. Khuân mặt anh hơi nhỏ dại, đôi mắt béo và sâu, sống mũi cao. Trông tuổi còn khôn cùng trẻ mà lại trong ánh mắt toát ra nét của một người thân chững chàng cũng như từng trải khiến cho những người ta không thể nào đoán xác thực tuổi của anh ý.

Phán đoán ban đầu của Nhâm Nhiễm là, “Người này vững bền không thể là học sinh của bố mình”.

Đứng trước người thân ba vốn nổi tiếng là giáo viên uy nghiêm, anh ta không tất cả tí nào sợ hãi của bệnh nhân học trò chú tâm nghe giảng mà lại ngược lại còn tí chút thờ ơ.

Anh ta đưa ánh mắt Nhâm Nhiễm, chốc lát liếc sang da Tuấn rồi nhanh chóng chú ý sang chỗ khác. Nét mặt của gia Tuấn Bỗng chốc trở thành phức tạp, Nhâm vậy Yến cũng cảm thấy bất an: “Gia Tuấn, tất cả chuyện gì ư?”

“Dạ, không tất cả gì!”. Da Tuấn vội kéo Nhâm Nhiễm, “Chúng ta ra ko kể trước đi!”

“Không yêu cầu anh buộc phải tìm sách sao?”

>> đọc thêm phân mục Truyện ngôn tình ngược

gia Tuấn để mặc cô, quay lưng bước đi ngoại trừ. Nhâm Nhiễm ngay hiện tại bắt đầu cảm nhận có gì bất ổn, cô tò mò liếc mắt sang anh chàng xa lạ đó, ánh nắng xuyên

qua ô cửa sổ rọi xuống sàn nhà ngang qua mắt anh, anh thanh nhã đứng dậy: “Chào cô!”

Dáng người thân anh cao Khủng cũng như cô đoán, đôi mắt sâu cho nỗi giống như thu gom hết những thứ vào ấy. Cô vốn chưa thường tiếp xúc với anh chàng trạc tuổi cũng như anh, càng không quen có cách chuyện trò khách sáo này, cô đỏ mặt trước tầm nhìn ấy, liền vội nói: “À, xin chào anh. Người trong gia đình đứng vững, bên tôi ra không tính trước.”

Nhâm Nhiễm chạy ào ra nhưng lại chưa nhận thấy gia Tuấn liền vội xuống căn nhà mua. Cô phát hiện anh sẽ đứng ở bên dưới. Bây giờ, ánh hoàng hôn rọi xuống cũng như dừng lại trên thân người trong gia đình anh, cô cảm nhận được điều bất an trên gương mặt lạnh nhạt của anh ấy.

“Sao cố kỉnh, anh quen mọi người ấy à?”

da Tuấn im lặng một lúc, nói: “Ừ, gặp qua một lần, đi thôi.”

Hai người trong gia đình đi về bên bậc thang, cô khẳng định không kìm được lòng, hỏi: “Ê, chỉ chạm mặt qua một lần cơ mà sao nét bên anh kì quái vậy?”

gia Tuấn im lặng hồi chậm, thì thầm: “Hắn là nam nhi của ba anh.”

câu nói vượt trội đập vào tai người, cô trợn tròn mắt, ấp úng nói: “Vậy, đó… không phải là bé của bà bầu anh?”

“Ngốc ạ, nếu sẽ là con của bà bầu anh, thì anh vẫn call hắn là anh trai rồi. Hắn là bé của tía anh có một thành viên phụ nữ khác.”

thành phố Z – quê họ là vùng đất phong phú cùng tỉnh miền Nam, quả thực không ít đại gia phong lưu nuôi hiền thê lẽ bên ngoài. Nhâm Nhiễm chưa hiểu biết các, cuộc đời của cô ấy quá bình thường, cô chẳng thể nào gán ghép “con riêng” sở hữu người nhà chưng vẫn ân cần với cô ngay từ thuở nhỏ tuổi, lại càng chưa tin rằng, bà mẹ của gia Tuấn

– một phụ nữ tính cách trông rắn rỏi, mạnh dạn vì thế cơ mà hình như chấp thuận câu hỏi này, cô há hốc mồm kinh ngạc.

“Trời ơi!”

da Tuấn liếc cô một mẫu thật chậm, chỉ tiếc là loại nét uy nghiêm của anh ý thì Nhâm Nhiễm đã miễn bệnh cách đây không lâu rồi, nói đưa ra mang đến chuyện dập tắt cái tính tò mò của cô.

“Mẹ anh… bao gồm biết chuyện này không?”

“Anh còn biết thì nói chi đến mẹ anh?”

“Vậy… dì tất cả tức giận lắm hả anh?”

gia Tuấn chưa thèm trả lời cô.

kèm theo là, bà bầu anh chẳng những là nổi giận, lúc biết chồng chúng ta có một đứa bé riêng nhỏ thêm hơn thanh nữ chúng ta cha tuổi, lớn hơn Đấng mày râu thành viên tứ tuổi là lúc bà new đẻ da Tuấn chưa đầy một năm. Suýt tí là bà sẽ bửa quỵ, yêu cầu mất một thời gian khá lâu năm bà new phục hồi trở lại. Nói là bình phục thì hơi quá, Có thể nói là chưa biết bà có thể chấp nhận được chuyện đó, từ lúc da Tuấn hiểu chuyện, anh vẫn quen sở hữu bầu không khí lạnh nhạt cũng như găng tay trong căn nhà.

“Sao trước đây chưa một lần nghe anh nhắc đến?”

“Ngốc quá, chuyện này cũng có thể tùy tiện nói cho người khác nghe sao?” da Tuấn hết nhẫn nại.

“Vậy… anh ta tậu ba em gồm Việc gì?”

“Không biết.”

“Hình cũng như ba em biết quan hệ của hai người nhà.”

“Đây cũng đâu cần là bí mật gì, xác định vào mối thâm tình giữa cha em cũng như bố anh thì chắc chắn là biết rồi.”

“Anh Tuấn, cha em và anh ta không có chuyện gì đâu, vừa nghe là biết họ vẫn bàn về bài toán các bước, pháp lý. Xưa nay tía sẽ cực thích anh.”

Nếu là bình thường thì da Tuấn nhảy cười cợt trước lời nói gàn của cô ấy tí hon, cơ mà hiện thời, anh quả thật không còn vai trung phong trạng gì, chỉ gật gù nói: “Anh biết, anh chưa nổi giận chỉ vị tía em trò chuyện với hắn đâu.”

Cô lắc tay anh, nói: “Ê, đây là lỗi của bác ý trai, còn nữa… là lỗi của chị em gia đình bạn đó. Em quen thân mang người anh mà lại cũng lừng khừng chuyện này, cũng chưa từng gặp mặt anh ta trong ngôi nhà anh. Chắc là thấy rằng anh ta chưa ảnh hưởng tác động gì đến cuộc sống của anh ấy, anh bất tất yêu cầu giận anh ta làm gì?”

da Tuấn gượng cười: “Tiểu Nhiễm, em chưa hiểu. Em phân vân rằng, thai chưa khi nhà bạn anh cấp thiết nói là tầm thường, nhất là sau khi hiểu rằng nguyên do khiến bà mẹ anh vui bi lụy bất thường, khi chạm chán hắn, anh không thể nào vui được.”

Nhâm Nhiễm suy nghĩ một hồi chậm, cô đồng ý, thiên nhiên ngước lên hỏi: “Anh biết có sự có tuổi sống của anh ấy ta từ khi nào?”

“Ba năm trước.”

Nhâm Nhiễm im lặng hồi chậm, gia Tuấn chưa khỏi cảm nhận kì lạ, liền hỏi: “Đang nghĩ gì đấy?”

“Anh Tuấn, lúc đó anh cứ kề bên em suốt, em chỉ biết lo lắng đến bệnh lý của chị em em, cho đến khi chị em chết thật, em chỉ biết gia đình gian khổ một các bạn nhưng mà chưa yên ủi anh được lời nào.” Nhâm Nhiễm choàng qua vai anh, “Em vẫn quá ích kỉ.”
>> xem thêm thể loại Truyện đam mỹ h sm

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *