Nhận xét truyện Mối Tình Đầu Của Thiếu Úy

Phó Sủng, bọn họ Phó, tên chỉ có một chữ Sủng, cấp bậc thiếu úy. Đường Dật, phó đội trưởng đại đội Tuyết Lang. Đây chính là một trong những yêu nghiệt gặp gỡ một yêu nghiệt khác.

reviews tuyện Mối tình đầu của Thiếu Úy

Tác giả: Mặc Tô Lê

Thể loại: Ngôn tình quân nhân

Trích đoạn truyện Mối tình đầu của Thiếu Úy

Bóng đêm như mực, ánh trăng đầu sân chiếu phía trên mặt đất, làm rất nổi bật ánh bạc loang lổ, sân vốn náo nhiệt, bây giờ không một bóng người, rất xứng với vẻ hiu quạnh cuối xuân.

bên trong căn phòng white color, nhiều khi truyền đến âm thanh thanh thúy, phá vỡ yên tĩnh đêm này.

Nhìn xuyên thẳng qua cửa sổ, trong nhà đứng đầy người, ngay phía trước, tóc hoa râm, một ông cụ mặc quân trang, nhờ quân trang làm nổi bật, khí thế ngập cả, người này đó là ông cụ Phó.

Ông cụ ngước ánh mắt cô bé mặc thường phục quân nhân trước mặt, cầm ly trà bằng sứ xanh trong tay, rắc một tiếng mà nứt ra, cắn răng nghiến lợi mắng: “Đứa cháu bất hiếu này!”

cô gái đứng theo tư thế quân đội chuẩn mức ở đó, mím chặt môi, ánh mắt lanh lợi giật giật, “Ông nội, cháu sai rồi! Ông đừng nóng giận!” Phó Sủng khéo léo nhận lỗi, ở đầu cuối niềm tin đc mình chơi lớn rồi.

Ông cụ vỗ bàn “Bốp” một tiếng, quát: “Sai rồi, cháu còn biết sai rồi, sáng sớm tinh mơ đã đi chỗ nào hả?”

Trước kia Phó Sủng gây họa, ông cụ chỉ mắt nhắm mắt mở, tùy nó đi qua coi như xong, chà, cô gái này thật oách, lật trời.

Vốn cả đám học viên học trên máy tính, điều Phó Sủng đến dạy máy vi tính cho họ, chuyện như vậy khiến cho ông cụ vô cùng cao hứng, sau cuối cô nhóc này cũng có đất dụng võ, không còn lấy không tiền lương trong sở.

Phó Sủng cũng biết điều mà đi, dạy rất tráng lệ và trang nghiêm, một tổ cán bộ không còn mâu thuẫn cảm giác, trang nghiêm học máy tính xách tay y hệt như học viên ngây ngô ở trong phòng máy, lão Nghiêm chủ nhiệm cảm thấy chuyện này giống như có gì không đúng, sao lại không đúng?

Trước kia đám học viên này học máy vi tính, từng người, khỏi phải nói tâm tình mâu thuẫn nghiêm trọng đến mức nào, nhưng lúc này phối hợp như thế, khiến cho ông rất ngoài ý muốn.

Không nhịn được lòng hiếu kỳ, lão Nghiêm đến phòng máy, len lén liếc mắt nhìn qua cửa sổ, bên tai vang lên âm thanh quỷ dị, ngước ánh mắt qua màn hình, lão Nghiêm thiếu chút nữa không xẩy ra hù chết, Phó Sủng để cho cả các cán bộ chơi Plants vs Zombie *.

(*)Plants vs Zombies là một trong trò chơi điện tử dạng phòng thủ tháp (tower defense) được PopCap Games trở nên tân tiến and ban hành lần đầu cho hệ điều hành Microsoft Windows & OS X. Về mặt tổng quan người chơi sẽ sắm vai chủ một ngôi nhà and sử dụng các loại cây không giống nhau để chặn đứng đội quân zombie đột nhập and “ăn mất não của mình”. Tên tiếng Việt là Game Hoa quả nổi giận.

“Sắp hết giờ, thời gian rất ít lắm, nếu không qua cửa, lúc này không còn tan lớp! Phải mang vật nặng chạy năm km!” Phó Sủng nhìn đám học viên ra lệnh.

Một thiếu úy dám lên mặt như vậy? Bởi vì giờ đây, cô là giáo viên, học sinh phải do giáo viên sắp đặt.

Lão Nghiêm đi vài bước vào, quát Phó Sủng: “Phó Sủng, cô làm những gì đấy?” Tên yêu nghiệt này, sao ông lại nghĩ tới chuyện để con nhóc này tiếp đây dạy máy tính xách tay chứ?

“Lão Nghiêm, ngài đã tới, cô nhóc này quá nghiêm khắc!” một đội nhóm học sinh nhìn thấy lão Nghiêm y như nhìn thấy người thân, khóa huấn luyện và đào tạo vi tính này rất hấp dẫn, trái lại rất thú vị, nhưng Plants vs Zombie quá khó!

>>> Đọc thêm Truyện ngôn tình tổng tài

Để Phó Sủng viết bản kiểm điểm, để những học sinh này nói xin lỗi, còn phạt mang vật nặng chạy mười hai cây số.

Chủ nhiệm cũng thủ thỉ này cho ông nội Phó Sủng, ông cụ Phó!

Ông cụ nghe chấm dứt rất chi là giận dữ, lập tức triệu tập toàn bộ già trẻ lớn nhỏ xíu nhà họ Phó từ bên trên xuống dưới tập kết một chỗ, mỗi người tới tập trung như sinh nhật ông cụ, mục đích đó là vạch tội Phó Sủng

“Phì…” Phó Sủng nhất thời không nhịn đc, cười ra tiếng.

“Cười cái gì mà cười? Còn không biết xấu hổ mà cười?” phụ thân Phó vừa nhìn, phụ nữ đang đi vào mức này ròi, còn thái độ như vậy? Không sợ chết sao! Sao mình lại sinh ra một yêu nghiệt như vậy, làm bậy!

Phó Sủng nhìn cha mình, Ngược lại nhìn ông cụ: “Ông nội, cháu nói với ông, cháu là chuyên gia mật mã, mật mã đó, lão Nghiêm để cho cháu đi dạy máy vi tính, thật lãng phí nhân tài?”

chuyên gia mật mã, vốn ít, lại hoàn toàn có thể khiến cho cô đi dạy laptop, và đúng là rất chưa biết trọng dụng nhân tài.

Ông cụ Phó quả thật không đành lòng nhìn thẳng Phó Sủng, đấm ngực: “Đồ bất hiếu, muốn tức chết ta à! Sao còn chưa biết xấu hổ mà nói mình là Chuyên Viên mật mã?”

Nói xem yêu nghiệt này, ông cụ vốn định mang lại trường quân đội lịch lãm, nhưng giỏi nghiệp trường d1end4anl3quuyd0n quân đội, người khác đều cấp bậc trung úy, riêng cô nhiều lần gây chuyện lặp đi lặp lại, ở đầu cuối, hiệu trưởng nói, không cho cấp bậc trung úy, ở đầu cuối chỉ là thiếu úy.

Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *