Đọc truyện “Lấy chồng bạc tỷ” chap 15: cô gái say rượu

Tác giả Mộc Thất Thất – Chương 15: cô gái say rượu

Thể loại ngôn tình truyện

Đêm trăng tròn là đêm sum họp của mọi người trong mái ấm, nhưng mà trong lòng cô vẫn cảm thấy cực kì trống trãi. Một người không có mái ấm, tương tự cây không có rễ, như diều đứt dây, dù đi đến đâu, cũng đều thấy lạc lõng.

“Bố, mẹ…” cô lặng lẽ đọc tên những người trong hồi ức đã lâu, hốc mắt đã hơi ửng đỏ: “Ba năm rồi, bố mẹ có còn nhớ Nhung không?” Cô chính là con ruột của bố mẹ, mà do năm đó xảy ra chuyện như vậy, anh em họ đã loại trừ cô, để một mình cô lưu lạc nơi đất khách quê người, ba năm trôi qua không còn ai nhớ tới cô.

Thời gian ba năm, Giang Nhung có khi cảm thấy trôi nhanh chỉ như một cái chớp mắt, có khi lại cảm thấy quá dài như vừa trải qua một đời người. Những năm này, cô cố ý không theo dõi tin tức gì của đồng chí họ, chính là sợ nhìn thấy nhiều việc lại càng đau lòng rồi không thể thoát ra khỏi đáy sâu đó.

nhưng, không theo dõi thì thật sự là không vồ cập sao? Cô cười khổ lắc đầu, thực ra vết sẹo sâu trong lòng cô như thể một khối u gian ác tính, lúc nào cũng dày vò cô.

Cho đến hôm nay, dù rằng cô đã được gả cho một chàng trai cực kỳ ưu tú và tận tâm trên mọi phương diện, mà trái tim lơ lửng vẫn không nhận ra cảm giác bình an và quen thuộc. Hoặc là bởi tác dụng của rượu quá mạnh, nghĩ ngợi một hồi, Giang Nhung chỉ cảm thấy ngày càng bi tráng ngủ, sau đó mất đi tinh thần nhưng không biết gì nữa.

Xem thêm truyện đam mỹ ngược

Hôm nay, sau khi xử lý hết khái quát mọi văn kiện Trần Việt trở về phòng, trong phòng đèn vẫn sáng, mà không nhìn thấy Giang Nhung đâu. Anh đợi một lúc, vẫn không thấy cô trở về, thế hệ rước máy tính bảng hiểu thử cho cô, đọc được rồi thì lại nghe thấy tiếng chuông dế yêu ở trong phòng.

Trần Việt nghĩ ngay tới việc có kỹ năng là cô đi ngâm nước nóng. Sau khi uống rượu nhưng mà đi ngâm nước nóng, lỡ như…

Anh lập tức chạy ngay ra biển nước nóng phía vườn sau thì thấy đầu Giang Nhung đang gật gật như thể gà mổ thóc, càng gật gù đầu cô càng như muốn hụp vào trong đại dương nước nóng.

Trần Việt nóng vội bế Giang Nhung từ hồ nước lên, cảm thấy khó chịu, anh giận cô trong lúc tắm nước nóng mà cũng có thể ngủ quên được.

Nếu như anh không tới kịp, thì cái mạng bé của cô đã không giữ được rồi.

Anh sa sầm mặt, mà Giang Nhung đang ngủ say trong lòng lại không cảm tìm được sự căm phẫn của anh, lại còn theo bạn dạng năng cọ sát người vào nơi ấm áp trên ngực anh, làm ướt sũng chiếc áo sơ mi anh đang mặc trên người.

Trần Việt âm thầm bế cô về phòng, còn một vấn đề nữa, không thể để cô mặc nguyên quần áo ướt sũng như thế này nhưng mà ngủ được.

Trần Việt lại bế cô vào phòng tắm, sẵn sàng tắm cho cô, trong lúc giúp cô tắm, thân thể nhão nhoẹt của Giang Nhung vô tình xẻ vào lòng Trần Việt.

Thân thể dẻo quẹo, làn da đàn bà mịn màng, như thể đang lặng lẽ dụ dỗ anh. Ánh mắt Trần Việt càng tối lại, cổ họng đã nuốt hai lần nước bọt càng trở nên khô khốc, anh giả vờ như không nhìn thấy vũ động càn khôn gì.

Thế nhưng cơ thể của Giang Nhung một chút cũng không nghe lời, cả người lắc lư, cô lại thuận tay ôm chặt vòng eo săn vững của anh, cả đầu phụ thuộc ngực anh, viên mãn thở ra một tiếng.

Trần Việt là một chàng trai tầm thường, nếu cứ để Giang Nhung như vậy, anh không dám chắc có thể kiềm chế được dục vọng của bản thân. Nhưng, trước khi sự việc xảy ra, anh hít sâu một hơi dài, lấy khăn tắm quấn chặt người Giang Nhung, rồi bế cô trở về phòng.

Trần Việt đặt Giang Nhung nằm gọn trong chăn, rồi mặc quần áo ngủ cho cô, nhìn khuôn mặt ửng hồng của Giang Nhung, ánh mặt của anh càng tối hơn, hoocmon nam tính trong người đang bùng cháy dữ dội.

Trần Việt lại một lần nữa thở dài, lập tức trở vào phòng tắm dội qua nước lạnh.

Tắm nước lạnh chấm dứt, anh lại trở về phòng, Giang Nhung nằm trên giường cũng đã sớm đạp chăn rơi xuống đất, dễ chịu nằm dang tay dang chân trông không còn chút biểu trưng gì.

Anh và Giang Nhung đã đăng ký kết hôn được gần được một tháng rồi, những lúc anh không đi công tác thì nhì người vẫn ngủ cùng nhau, đêm nào Giang Nhung cũng ngủ rất nghiêm túc, chỉ có đêm nay bởi vì uống rượu nên thế hệ thoải mái đánh giá ra. Anh vòng qua nhặt tấm chăn lên, đắp lại cho cô. Giang Nhung chợt trở mình, giơ chân lên lại đạp rơi chăn xuống.

đô thị Giang Bắc nằm ở phía nam, mặc dầu thời tiết hiện giờ cũng không lạnh lắm, mà ở đây gần biển, nửa đêm gió to, cô cứ như vậy chắc rằng sẽ bị cảm. Trần Việt lại lắc đầu, đành phải nằm lên giường, ôm chặt một Giang Nhung không yên phận, một lần nữa đắp chăn cho cô. Giang Nhung theo phiên bản năng lại nương tựa cơ thể ấm áp, vùi đầu vào lồng ngực Trần Việt, còn cựa quậy, rốt cục cũng chịu yên giấc rồi.

Đọc list truyện đam mỹ h

Khi Giang Nhung thức dậy, trời đã bừng sáng. Cô theo thói quen nhìn về phía cửa sổ, ngoài dự đoán của bạn, lần này cô lại không thấy Trần Việt đâu cả.

Thời gian gần đây, chỉ cần mở mắt ra là có thể nhìn thấy Trần Việt ngồi bên cạnh cửa sổ gọi báo, hôm này lại không thấy anh ấy, Giang Nhung cảm thấy có chút không quen. Cô xoay người cầm lấy thiết bị cầm tay, nhìn thấy máy tính bảng đang được cài ở vẻ ngoài máy bay, thời gian hiển thị là mười hai giờ hai mươi ba phút.

Có thể nói, cô đã ngủ đến tận trưa, bỏ qua hoạt động buổi sáng của phòng ban. Giang Nhung ngồi bật dậy, nhảy ầm một cái xuống giường, nhanh chóng chạy vào phòng vệ sinh. Nhưng, vừa bước vào, Giang Nhung đã đứng khựng lại.

Trí nhớ của cô vẫn dừng lại ở lúc ngâm nước nóng tối qua, nhưng hiện giờ cô lại mặc bộ đồ ngủ, bên trong còn không mặc gì. Như vậy có nghĩa là, cô ngủ quên lúc ngâm nước nóng, là Trần Việt đã bế cô về phòng, lại còn giúp cô thay quần áo.

Giang Nhung nhanh nhảu kéo cổ áo xem thử, nhìn thấy cơ thể thông thường, mới thở phào nhẹ nhõm, mà chưa kịp thở xong xuôi, thì lại nhớ đến việc cơ thể mình đã bị Trần Việt nhìn thấy hết, cả người cô cảm thấy không dễ chịu.

Cô trở về giường, xấu hổ hét to: “A a a…”

“Có chuyện gì vậy?”

Nghe thấy giọng nói trầm ấm của Trần Việt eo thon nhỏ vang lên trong phòng, Giang Nhung lại bị dọa một phen, cô càng không vui.

Giang Nhung ung dung ngẩng đầu lên, nhìn thấy Trần Việt ngồI ở ghế sofa trong một góc phòng, cầm tập văn kiện trên tay, nhìn thẳng vào cô.

Hóa ra nãy giờ anh vẫn ở trong phòng, chỉ là không lên tiếng nhưng mà thôi, như vậy những hành động ấu trĩ nãy giờ của cô đều bị anh nhìn thấy hết. Giang Nhung đột muốn tìm một lỗ trên mặt đất mà chui vào.

Nhìn thấy cô không phản ứng gì, Trần Việt bỏ tập văn kiện xuống, đi đến bên cạnh hỏi: “Có chỗ nào không thoải mái sao?”

“Em không sao.” Giang Nhung cầm gối che kì lạ mặt, thật không còn mặt mũi nào mà nhìn anh.

Những hành động của cô lúc nãy, Trần Việt đã nhìn thấy hết, nhưng mà không đả động gì đến, anh chỉ nói: “Em dậy chuẩn bị một chút đi, ăn cơm xong xuôi rồi cùng tôi về trước.”

Giang Nhung nhẹ giọng: “Buổi chiều em còn phải nhập cuộc hoạt động của phòng ban.”

Trần Việt nói: “Tôi bảo trợ lý Hứa xin phép cho em.”

Giang Nhung: “…”

Lần này không phải ngồi chiếc xe Land Rover nhưng Trần Việt thường lái đi làm, nhưng là chiếc xe màu xám bạc vì tài xế lái, biển số xe là A1688, ký hiệu trên vô lăng càng làm người ta ngạc nhiên. Bởi đã từng ở bên cạnh người rất thích nghiên cứu xe cộ, nên Giang Nhung cũng có chút am gọi về lĩnh vực này, cô biết đây là một loại xe của nhãn hiệu Bentley Musanne, giá của nó cũng phải gần chục tỉ.

Đọc full truyện lấy chồng bạc tỷ

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *